Nếu ai đã từng một lần ghé qua Trường THPT Chuyên Lê Quý Đôn của tỉnh Bình Định, chắc hẳn sẽ ấn tượng với hình ảnh ngôi trường nằm dịu dàng bên bờ biển Quy Nhơn xanh, nơi từng đợt sóng vỗ nhè nhẹ bình yên, cũng là nơi thổi vào lòng người một cảm giác rộng mở, tự do và đầy hoài bão. Với tôi, đây không chỉ là nơi làm việc, mà là một mái nhà thứ hai – nơi tôi đã dành trọn mười lăm năm tuổi nghề của mình học tập và cống hiến.
Ngày tôi nhận quyết định công tác tại trường, trong tôi là cảm giác vừa háo hức, tự hào, vừa hồi hộp, lo lắng. Trường chuyên – nơi quy tụ những học sinh xuất sắc nhất tỉnh, những “hạt gạo trên sàng”, như cách ví von vừa dí dỏm, vừa đầy ẩn ý của nhiều người. Tôi hiểu rằng mình sẽ không được phép chậm trễ, không được phép lơ là, bởi ở đây, sự kỳ vọng đặt vào mỗi giáo viên là vô cùng lớn.
Ngay từ những ngày đầu, tôi đã cảm nhận rất rõ áp lực. Tổ Hóa học khi ấy có 05 thầy cô, là một tập thể giàu truyền thống, với nhiều thành tích cao trong công tác bồi dưỡng học sinh giỏi và nghiên cứu khoa học. Tổ trưởng là thầy Hà Huy Giáp, người thầy mẫu mực, điềm đạm, giàu kinh nghiệm và đầy trách nhiệm. Bên cạnh thầy Giáp là thầy Phạm Quang Bắc – Hiệu trưởng nhà trường thời điểm đó. Thầy Bắc nổi tiếng nghiêm khắc, cẩn trọng và có tầm nhìn xa. Là người đứng đầu, thầy luôn theo sát hoạt động chuyên môn của từng tổ, và đặc biệt rất quan tâm đến chất lượng giảng dạy các môn chuyên, đối với môn Hóa còn nhiều áp lực hơn thế.
Tôi còn nhớ mãi những lần thầy Bắc bước vào dự giờ đột xuất, lặng lẽ ngồi nghe từng câu giảng, từng chữ ghi bảng, từng cách tương tác của tôi với học sinh. Sau giờ dạy, thầy thường góp ý thẳng thắn, thậm chí có khi gay gắt, nhưng luôn thấu đáo và vì sự tiến bộ của giáo viên mới như tôi. Sự nghiêm khắc ấy, ban đầu khiến tôi áp lực, nhưng càng về sau, tôi càng biết ơn – vì chính điều đó đã giúp tôi rèn luyện tác phong chuyên môn, làm việc chỉn chu và có trách nhiệm hơn từng ngày.
Những năm đầu, tôi gần như dành trọn thời gian cho công việc. Soạn bài, dạy chính khóa, học hỏi đồng nghiệp, và cả việc tự bồi dưỡng để bắt kịp tốc độ đổi mới… Có những buổi về nhà rất trễ, có những kỳ nghỉ hè không thực sự “nghỉ” vì lịch dạy bồi dưỡng học sinh giỏi, ôn tập thi tốt nghiệp cho học sinh 12. Áp lực lớn nhất không chỉ đến từ phía lãnh đạo hay đồng nghiệp, mà chính là từ học sinh – những bạn trẻ giỏi giang, nhạy bén, luôn có những câu hỏi khiến người thầy phải không ngừng đào sâu, mở rộng và sáng tạo.
Trong cái “nhiều” của công việc, có lúc tôi tự hỏi: mình có thể duy trì được bao lâu? Nhưng rồi chính những người đồng nghiệp trong tổ Hóa học đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Chúng tôi cùng nhau lên kế hoạch, chia sẻ tài liệu, hỗ trợ lẫn nhau trong từng chuyên đề nhỏ. Những buổi ngồi bên nhau đến tối muộn để rà đề thi, thảo luận từng lỗi sai nhỏ trong bài làm của học sinh, hay những đợt dẫn học sinh tham gia thi đấu… đã dần trở thành những kỷ niệm khó quên.
Tổ Hóa học hiện nay vẫn giữ vững số lượng 06 thành viên: thầy Trần Tấn Thành – tổ trưởng hiện tại, một người thầy trách nhiệm và gần gũi; thầy Phan Văn Hà –Phó Hiệu trưởng nhà trường, cũng là thành viên trong tổ bộ môn; cùng thầy Bang, cô Mai, cô Thu, cô Nhật – những đồng nghiệp không chỉ giỏi trong chuyên môn mà còn đầy nhiệt huyết, chuyên tâm với công việc chung của tổ. Chúng tôi là một tổ chuyên môn nhỏ, nhưng luôn tự hào là một trong những tổ có thành tích dẫn đầu của trường – cả về học sinh giỏi lẫn nghiên cứu khoa học.
Công tác bồi dưỡng học sinh giỏi không bao giờ là dễ dàng. Có những lứa học sinh mạnh đồng đều, nhưng cũng có những khóa rất vất vả trong việc định hướng và xây dựng động lực học tập. Có em rất giỏi nhưng thiếu niềm tin vào chính mình. Có em thông minh nhưng dễ xao nhãng bởi quá nhiều lựa chọn, và cám dỗ bởi game,… Vai trò của người thầy khi ấy không chỉ là người truyền đạt kiến thức, mà còn là người đồng hành, người định hướng và người giữ lửa.
Và rồi, thành công đến – dù đôi khi chậm một nhịp, nhưng đủ làm lòng người ấm lại. Đó là khi học trò reo lên trong nước mắt khi được xướng tên trong buổi bế mạc Kỳ thi Olympic 30 tháng 4 miền Nam hay Kỳ thi học sinh giỏi các trường THPT chuyên khu vực Duyên hải và Đồng bằng Bắc Bộ; những nụ cười, những giọt nước mắt khi có tên trong danh sách đạt giải học sinh giỏi quốc gia sau bao tháng năm miệt mài. Là khi một đề tài khoa học kỹ thuật của nhóm học sinh chuyên Hóa được lọt vào vòng chung kết cấp quốc gia. Là khi các em tự tin đứng trước hội đồng phản biện, thể hiện bản lĩnh và niềm say mê khoa học. Là những lá thư tri ân, nhưng cái ôm chia tay ngày ra trường, là những lời chúc 20/11 gửi về khi đang học nơi xa, là những lời tâm sự về cuộc sống và áp lực ở môi trường học mới, …
Mười lăm năm – một hành trình chưa phải là dài, nhưng đủ để tôi nhận ra: điều giữ tôi ở lại không chỉ là danh tiếng của trường Lê, của tổ Hóa, mà là tình người, tình thầy trò ấm áp, từ đồng nghiệp, thầy cô, học sinh đến cả những điều tưởng chừng rất bình dị như tiếng sóng vỗ mỗi sáng đến trường, hàng cây xoài trĩu quả khi mùa tuyển sinh đến, … hay những lần cùng đồng nghiệp uống vội ly cà phê trước giờ lên lớp.
Tôi biết ơn tổ Hóa học – nơi tôi không chỉ trưởng thành về chuyên môn, mà còn được học làm người thầy đúng nghĩa. Tôi biết ơn những người thầy đã nghiêm khắc nhưng công bằng, đã đòi hỏi nhiều nhưng luôn đặt niềm tin nơi tôi.
Xin chúc cho Trường Lê, cho tổ Hóa thân yêu của tôi luôn vững vàng, rạng rỡ và là nơi hội tụ, lan tỏa những ước mơ lớn “Trí tuệ – Bản lĩnh – Trung thực – Nhân văn”…
ĐẶNG HỌA MY, Tổ phó tổ Hóa học

THÀNH TÍCH TỔ HÓA HỌC
THONG-KE-THANH-TICH-TO-HOA-2015-2025.docx